• Bài mới

    Thứ Hai, 30 tháng 4, 2018

    HỊCH KHÚC RUỘT NGÀN DẶM.

    Dương Hòa Đức
    9 Tháng 11 2016
    HỊCH KHÚC RUỘT NGÀN DẶM.
    (Tặng các bạn nhân ngày Bầu cử Mỹ)


    Ta thường nghe: Việt kiều qua bên ly dị, về cưới mái tơ; Việt gian cong lưng nịnh đầm, mong tiền cứu trợ; Việt cộng giả điên muối mắt, ra sức tham ô; Rồi còn bao nhiêu là tráo xương heo cốt chó vô mồ liệt sỹ để được chia tiền; Và bao nhiêu dối trá lọc lừa để ăn lương bẩn, bán nước hại dân.Nếu giờ tất cả các ngươi chuyển “đồ nghề” mặc váy thì đất nước ai lo?



    Các ngươi vốn dòng dõi Cộng Hòa, chỉ ngồi văn phòng cũng xếp vô “phường nợ máu”.Thôi thì chuyện lúc trước ta tạm bỏ qua.Nay lấy chuyện các ngươi định cư để mà đem nói.Ở lại Việt Nam chắc cả nhà các ngươi chết đói hết rồi.Còn lây lất cũng cu ly bán sức.Và rồi thì Đế quốc Mỹ lại cưu mang.Nó bỏ tiền vàng làm “Hát ô, hát yết” (HO).Các ngươi một số thì liều mình vượt biển.Qua Mỹ dăm hôm là hóa Việt kiều.Nó cho tiền cứu trợ đám u ơ, không biết tiếng làm sao giao tiếp.Nó cho nhà rồi cho công việc.Sướng thây các ngươi còn gửi biếu bà con.Bởi vì vậy các ngươi phải nhớ “Công sinh thành không bằng nghĩa cưu mang” mà tạ ơn nước Mỹ.Các ngươi đừng làm ta thẹn với Trời Đất bên ni.Các ngươi mà đúm đàn rượu bia trác tán, là ta nhảy Lầu Ngũ Phụng chết.Các ngươi phải lo thuế má công dân và tuân thủ mọi điều lao động.Rán ra sức để Lạc Hồng rạng rở, dạy đàn con phải biết phụng thờ.

    Ta cùng các ngươi sinh ra gặp thời loạn lạc, lớn lên ăn độn bo bo.Nhìn chúng nó đi lại đo đất nghênh ngang ngoài đường, chai mặt chịu nhục để lấy cho được đất ngon; đem thân đê hèn mà cướp nhà chiếm đât.Chúng nó cậy có thằng Tàu chống lưng mà tung hoành ngang dọc.Đốt sách vở cha ông bắt con nít học tiếng Hoa tiếng Hán.Thật khác nào đem đồ lót đàn bà mà treo lên Kỳ Đài Huế.Các ngươi có nhục không?

    Ta thường tới bửa quên ăn, nhậu thâu đêm suốt sáng, không thèm xem TV mà vô mạng tra cứu ngoài lề.Chỉ căm rằng Việt kiều cũng có đứa u mê.Về đến nước là bưng bê bợ đở.Sợ gì chứ các ngươi là dân Mỹ.Lo cho gia nương và đừng làm xấu Việt Nam.

    Các ngươi chơi với ta đã lâu, tính chí ít cũng phần ba thế kỷ.Có cũ sắn cùng chia, ly cà phê bao nhau cùng uống, điếu thuốc hai ba thằng cũng nhã khói làm thơ.So với nước Mỹ ta thua gì đâu chứ?

    Nay ta bảo thật các ngươi: nên lấy việc "đặt mồi lửa dưới đống củi nỏ" làm nguy là chuyện xưa như trái đât; nên lấy điều "kiềng canh nóng mà thổi rau nguội" làm sợ là không ai thèm hửi. Phải mỗi người lo chuyện gia nương để dạy con nhớ nguồn gốc.Phải mỗi người phụng sự chốn dung thân để trả nghĩa cưu mang.

    Ngày các ngươi đi là phường phản quốc.Lúc các ngươi về là khúc ruột ngoài xa.Vì sao vậy ? Giặc Mỹ xưa "Ta" xem là thù địch nay "Ta" vẫn ngữa tay xin tiền."Ta" với Mỹ là không đội trời chung vì nó khuya ta sáng.Còn đô la "Ta" vẫn cứ tiêu xài.Giặc Tàu "Ta" đội nó tựa ông cha mà nó đánh "Ta" tan tác."Ta" với Tàu là bạn vàng "mười sáu chữ" nhưng tại sao nó cứ đánh "Ta"?Bởi đời trước ông cha "Ta" viết tiếng Việt.Nên "mười sáu chữ vàng" chúng nó đọc không ra.

    Dẫu sao đất nước này cũng là nơi các ngươi được sinh ra, nên các ngươi phải biết dành dụm tiền về mua đât sinh phần lập mộ, để khi chết về đây mà gửi cốt.

    Cho nên ta viết bài hịch này để các ngươi hiểu rõ bụng ta.

    Dương Hòa Đức.

    Không có nhận xét nào:

    Đăng nhận xét

    Nhạc Hòa Tấu

    Lịch Sử Nhà Nguyễn

    Nhạc Việt